ĐƯỜNG ĐI KHÓ
(Hàn lộ nan)
Tác giả: Lí Bạch
Phiên âm
Kim tôn thanh tửu đấu thập thiên,
Ngọc bàn trân tu trực vạn tiền.
Đình bôi đầu trợ bất năng thực,
Bạt kiếm tứ cố tâm mang thiên.
Dục độ Hoàng Hà băng tắc xuyên,
Tương đăng Thái Hàng tuyết mãn sơn.
Nhàn lai thùy điếu tọa(2) khê thượng,
Hốt phục thừa châu mộng nhật biên.
Hành lộ nan, hành lộ nan!
Đa kì lộ, kim an tại?(2)
Trường phong phá lãng hội hữu thời,
Trực quải vân phàm tế thương hải.
Dịch nghĩa
Rượu ngon trong cốc vàng quý biết bao,
Thức ăn ngon và lạ trong mâm ngọc đáng giá vạn tiền.
Ta đặt cốc rượu xuống và ném đũa, không lòng dạ nào để ăn uống,
Rút kiếm ra nhìn quanh mà lòng phân vân.
Muốn về đông vượt sông Hoàng Hà nhưng sông đã đóng băng,
Muốn trèo lên núi Thái Hàng nhưn núi tuyết phủ đầy.
(Lã Thượng) lúc nhàn rỗi từng buông câu bên bờ khe,
(Y Doãn) có ngày bỗng mơ thấy cưỡi thuyền đi qua bên cạnh mặt trời.
Đường đi khó, đường đi khó!
Nhiều lối rẽ, thế nhưng đường ta đi thì nay ở đâu?
Rồi sẽ có một ngày ta cưỡi gió lướt sóng,
Căng buồm mây vượt biển khơi ( tới bờ lý tưởng kia )
Dịch thơ
Bình vàng, rượu trong, cốc đáng vạn,
Mâm ngọc, nhắm quý, giá mười ngàn.
Dằn chén, ném đũa, nuốt không được,
Vung gươm bốn mặt, lòng mênh mang.
Băng đầy sông, khó nỗi vượt Hoàng Hà,
Tuyết mù trời, không đường lên Thái Hàng.
Rảnh rỗi buông câu bờ khe biếc,
Chợt cưỡi thuyền mơ bên thái dương.
Đường gian nan, đường gian nan!
Bao ngã rẽ, nay đâu rồi?
Đè sóng cưỡi gió, hẳn có lúc,
Treo thẳng buồm mây vượt bể khơi
( Hoàng Tạo dịch)
Xem thêm:
No comments:
Post a Comment